Mùa giải 2025-2026 sắp tới của Liga 1 Indonesia chứng kiến một thay đổi lớn, gây ra nhiều tranh luận trái chiều: việc cho phép mỗi đội bóng đăng ký tới 11 cầu thủ ngoại, trong đó 8 cầu thủ được phép ra sân cùng một lúc. Quyết định này được đưa ra với mục tiêu nâng cao chất lượng giải đấu, giúp các câu lạc bộ Indonesia cạnh tranh tốt hơn ở đấu trường AFC Champions League, nơi không có giới hạn về số lượng cầu thủ ngoại. Tuy nhiên, quyết định này lại vấp phải sự phản đối mạnh mẽ từ Hiệp hội Cầu thủ Bóng đá Chuyên nghiệp Indonesia (APPI). Họ lo ngại rằng việc gia tăng quá nhiều cầu thủ ngoại sẽ làm giảm cơ hội thi đấu của cầu thủ nội, dẫn đến tình trạng cầu thủ trong nước mất việc hoặc phải chuyển sang các giải đấu hạng thấp hơn.
Liga 1 Indonesia: Quyết định gây tranh cãi về số lượng ngoại binh
Việc tăng số lượng cầu thủ ngoại được cho là nhằm mục đích nâng tầm uy tín của Liga 1 trên bản đồ bóng đá châu Á. Tổng giám đốc Liga 1, ông Ferry Paulus, khẳng định đây là mong muốn của các câu lạc bộ, nhằm giúp họ bắt kịp với mặt bằng chung của bóng đá khu vực. Ông nhấn mạnh mục tiêu nâng cao chất lượng giải đấu để đáp ứng các tiêu chuẩn của châu lục. Tuy nhiên, quan điểm này không được chia sẻ bởi tất cả mọi người.
APPI cho rằng quyết định này là một con dao hai lưỡi. Mặc dù thừa nhận rằng cầu thủ ngoại có thể mang lại kinh nghiệm và đẳng cấp cho Liga 1, nhưng họ đặc biệt lo lắng về tương lai của cầu thủ nội. Một khảo sát của APPI cho thấy phần lớn cầu thủ Indonesia phản đối quyết định này, trong khi các câu lạc bộ lại ủng hộ vì mục tiêu thành tích ngắn hạn.
Thậm chí, APPI còn đề cập đến mối lo ngại về đội tuyển quốc gia. Chủ tịch APPI, ông Andritany Ardhiyasa, trích dẫn lời HLV Patrick Kluivert: cầu thủ không thể góp mặt ở đội tuyển quốc gia nếu không được thi đấu thường xuyên ở câu lạc bộ. Từ đó, APPI chỉ ra rằng Liga 1 dường như đang ưu tiên chất lượng giải đấu hơn là sự phát triển của đội tuyển quốc gia Indonesia.
Indonesia không phải là quốc gia duy nhất ở Đông Nam Á mở rộng hạn ngạch ngoại binh. Malaysia Super League sẽ cho phép đăng ký 15 cầu thủ ngoại, trong đó 9 cầu thủ được phép ra sân, còn Thai League 1 vẫn duy trì mức 7 ngoại binh. Ngược lại, V-League của Việt Nam vẫn giữ nguyên mức 4 ngoại binh, dù một số câu lạc bộ đề xuất tăng lên 5 cầu thủ và cho phép 3 cầu thủ ra sân cùng lúc.
Sự khác biệt trong chính sách về ngoại binh giữa các quốc gia Đông Nam Á cho thấy mỗi quốc gia có cách tiếp cận khác nhau đối với vấn đề này. Việc tìm kiếm sự cân bằng giữa việc nâng cao chất lượng giải đấu và phát triển cầu thủ nội là một thách thức lớn đối với các quốc gia trong khu vực.
APPI nhấn mạnh rằng, để phát triển bền vững, Liga 1 không thể chỉ dựa vào ngoại binh mà cần đầu tư vào hệ thống đào tạo trẻ trong nước. Chỉ có sự phát triển toàn diện, từ cơ sở hạ tầng đến đào tạo, mới có thể đảm bảo rằng cầu thủ nội có cơ hội phát triển và không bị đẩy ra ngoài lề ngay trên sân nhà của mình.
Vấn đề này đặt ra bài toán nan giải cho Liên đoàn Bóng đá Indonesia. Liệu họ có thể cân bằng giữa việc nâng cao chất lượng giải đấu và đảm bảo tương lai cho các cầu thủ nội? Liệu quyết định này có thực sự mang lại hiệu quả lâu dài hay chỉ là giải pháp mang tính chất ngắn hạn?
Thời gian sẽ trả lời những câu hỏi này. Tuy nhiên, rõ ràng là quyết định về số lượng ngoại binh đã và đang gây ra nhiều tranh luận, đặt ra thách thức lớn cho sự phát triển bền vững của bóng đá Indonesia.
Sự việc này cũng gióng lên hồi chuông cảnh tỉnh cho các quốc gia khác trong khu vực Đông Nam Á. Việc mở rộng hạn ngạch ngoại binh cần được cân nhắc kỹ lưỡng, đảm bảo sự phát triển bền vững của cả giải đấu và đội tuyển quốc gia.